Lê Thiết Cương – Một người nghệ sĩ chân chính đã ra đi vào ngày 17/7/2025, để lại nhiều tiếc nuối cho giới nghệ thuật và những người yêu văn hóa. Người ta nhớ đến anh như một họa sĩ có phong cách riêng, với triết lý về tối giản trong nghệ thuật. Anh đã chọn “con đường tối giản để đi về bến của mình”, như một cách để tìm kiếm sự bình yên trong cuộc sống.

Với sự đam mê và yêu thích gốm, Lê Thiết Cương đã dành nhiều thời gian để học hỏi và tìm hiểu về chất liệu này. Từ men, từ than củi, từ lò, từ nhiệt độ… cho đến việc vẽ họa tiết lên sản phẩm trước khi cho vào lò nung, tất cả đều được anh nghiên cứu và thực hành một cách tỉ mỉ. Sự đam mê với gốm của anh đã dẫn đến nhiều triển lãm và hoạt động nghệ thuật đặc biệt, góp phần làm giàu thêm cho đời sống mỹ thuật của Việt Nam.

Năm 2022, Lê Thiết Cương cùng với một số nghệ sĩ khác đã tổ chức triển lãm “Con giống” tại Bảo tàng Mỹ thuật Đà Nẵng. Triển lãm này đã để lại nhiều dấu ấn trong đời sống mỹ thuật của Đà Nẵng, và là một trong những sự kiện nghệ thuật đáng chú ý của năm. Bên cạnh đó, anh còn dành nhiều tâm sức để thúc đẩy sáng tạo nghệ thuật cho các nghệ sĩ trẻ, trong đó có Lê Ngọc Thuận, chủ nhân của Cococasa Gallery tại Hội An.
Qua những hoạt động nghệ thuật của mình, Lê Thiết Cương đã để lại nhiều ân tình cho giới nghệ thuật và những người yêu văn hóa. Anh đã khẳng định rằng gốm Việt Nam có giá trị cao và độc đáo, được thế giới công nhận. Với gốm, anh không chỉ thấy được cái hay và cái đẹp, mà còn thấy được sự kết nối giữa trời và người nghệ nhân.
Mới đây, vào tháng 6 vừa qua, Lê Thiết Cương đã tổ chức triển lãm “Gốm Thiệp” tại Hội An. Đây là một triển lãm đặc biệt, với gốm là chất liệu chính. Qua triển lãm này, anh đã chia sẻ những quan điểm và triết lý về nghệ thuật và cuộc sống. Như khi anh nói về chiếc then cửa nghệ thuật, rằng nó đã giữ yên được cho ngôi nhà, giữ yên được lòng người, thì mới có thể giúp cho dân tộc này đi qua được “mùa chiến tranh” để đến với hòa bình.
Dù đã ra đi, nhưng những tư tưởng và triết lý về nghệ thuật của Lê Thiết Cương sẽ còn mãi là một phần của di sản văn hóa Việt Nam. Những gì anh để lại sẽ còn mãi là một phần của lịch sử nghệ thuật Việt Nam, và sẽ tiếp tục truyền cảm hứng cho các nghệ sĩ và những người yêu văn hóa.